Polaroid
» »

Câu chuyện màu xanh

Java360.Wap.Sh
Câu chuyện màu xanh
- "Đó là bài học tin học đầu tiên mà tôi hiểu thấu đáo. Không biết có phải được thầy truyền thêm sức mạnh hay không mà từ đó đối với tôi, tin học không còn đáng sợ nữa"...

Duy học giỏi nhưng cuối năm chỉ được xếp loại khá, tất cả cũng vì môn tin học. Gia đình Duy mới chuyển lên thành phố chưa được bao lâu, Duy không có điều kiện tiếp xúc với máy tính nhiều nên mỗi giờ vi tính đối với cậu quả là kinh khủng. Cậu cứng đơ trước mỗi câu hỏi của thầy, và cảm giác sợ bị bạn bè chê cười đè nặng ngột ngạt. Thầy dạy môn tin học đã ngoài bốn mươi, dáng người thấy nhỏ bé với bước đi khập khiễng. Sẵn ghét môn tin học nên Duy cũng cảm thấy không thích thầy, khi thầy bảo Duy đến gặp thầy sau giờ học, cậu đã sẵn sàng nghe những câu phê bình, những lời chỉ trích.

- Hình như trước giờ con chưa học vi tính phải không ? - Thầy ân cần hỏi.

- Dạ, hồi đó con ở quê - Duy trả lời nhát gừng.

- Thầy cho con mượn sách tin học căn bản này về đọc, chỗ nào không hiểu cứ hỏi thầy. Giờ nào rảnh, con cứ lên phòng thực hành, vừa đọc sách vừa thực hành trên máy sẽ dễ hiểu hơn.

Duy cầm sách về đọc nhưng tin học vẫn rất mù mờ đối với Duy. Nhiều lúc Duy muốn hỏi thầy nhưng sao có cái gì đó ngăn Duy lại. Giữa thầy và trò vẫn còn một khoảng cách. Một hôm, thầy lại bảo Duy đến gặp sau khi có điểm bài kiểm tra một tiết. Duy chỉ được điểm bốn.

- Con đọc sách không hiểu, sao không hỏi thầy ? - đây là lần thứ hai thầy làm Duy bất ngờ vì những câu hỏi ân cần thay vì những lời trách mắng.

- Thưa thầy, con không thể nào học giỏi môn tin học được. Con rất ghét máy tính.

Mấy quyển sách thầy cho mượn rơi khỏi tay Duy và rớt xuống đất. Thầy cúi xuống nhặt. Tự dưng Duy cảm thấy hối hận vì những lời nói vừa rồi của mình, Duy cũng cúi xuống và khi chạm vào chân thầy, Duy sững sờ nhận ra đó là một cái chân bằng nhựa.

- Thầy cũng từng như con bây giờ. Sau khi bị tai nạn, ba tháng liền thầy ở trong nhà, không muốn làm gì cả. Nhưng đến tháng thứ tư thì ba thầy chở thầy đến một lớp vi tính để ghi danh. Ba thầy còn chở thầy đi làm chân giả để thầy có thể tự mình đi học. Lúc ấy thầy nghĩ thế là hết, gia đình đã bỏ rơi mình, mình như một kẻ vô dụng. Thế là thầy lao vào học và cuối cùng cũng kiếm được việc làm. Bây giờ thầy mới thấy biết ơn ba thầy biết mấy ! Không có con đường nào là đường cùng, chỉ có người đi không nhìn thấy lối ra mà thôi.

"Đó là bài học tin học đầu tiên mà tôi hiểu thấu đáo. Không biết có phải được thầy truyền thêm sức mạnh hay không mà từ đó đối với tôi, tin học không còn đáng sợ nữa"... Chàng sinh viên vẫn còn xúc động khi kể về người thầy của mình trong một lớp phổ cập tin học Mùa hè xanh. Người đàn ông khi nãy vừa cằn nhằn "môn học gì mà khó quá" và định bỏ về, bây giờ tiến đến siết tay Duy và nói :

- Cảm ơn câu chuyện của thầy ! Tôi sẽ gắng học môn này. Có kiên nhẫn thì sẽ thành công phải không thầy ?

Duy mỉm cười và thấy mùa hè trở nên xanh biết mấy
Java360.Wap.Sh
Câu chuyện màu xanhFacebookGoogleTwitterYahooTOP

Tags:http://java360.wap.sh/content.html?id=a.cau-chuyen-mau-xanh.html, Câu chu, a.cau-chuyen-mau-xanh.html, n màu xanh, h, Câu chuyện màu xanh

Bình Luận Câu chuyện màu xanh
Tên bạn :

Nội dung:





Cả đời người, ruốt cuộc đi tìm cái gì?
Cái nhiệt kế và máy điều hòa nhiệt độ
Cắt nghĩa trung thực 0
Câu chuyện màu xanh
Cậu Có Tin Là Tớ Thật Lòng?
Cậu bé & luống hoa
123456»
1/573/17705