Lưu bookmark để đọc truyện lần sau : OperaUcWeb
y giây như đang suy nghĩ điều gì đó rồi bước đi trước ánh mắt như giám sát của ba mình.
Tối.....
Ánh đèn đường hắt lên ô cửa kính chiếc Mercedes.
_Anh chẳng vui vẻ gì khi đi với em nhỉ?- Hy Vân lên tiếng phá tan không khí im lặng ngột
ngạt trong xe.
_....
Cô ả bật cười:
_Anh đừng như thế chứ! Nói gì đi!
_Cô im lặng không được ak?- Gịong lạnh lùng
_Anh.....- Hy Vân dừng lại một chút như đang cố ghìm sự tức giận vào lòng- Tại sao anh
không chấp nhận em, em đã làm tất cả rồi mà!!!!!
Thường Khánh cười cười khó hiểu:
_Đừng cố gắng nữa, tôi và cô không bao giờ thuộc về nhau đc đâu....
Vừa nói đến đó thì xe đã đỗ trước hai cánh cổng to đùng nhà Thường Khánh. Hy Vân mở
cửa xe, cười nham hiểm, nói thầm "Để xem....anh sẽ là của em....". Hai người đi vào, cánh
cổng tự động mở ra. Ngoài vườn, má Thường Khánh và bà quản gia đang loay hoay chuẩn
bị một bữa ăn thịnh oạn ngoài trời. Thoáng thấy ba má Thường Khánh, Hy Vân đưa tay
vòng wa cánh tay Thường Khánh, tất nhiên là super kul boy nhà ta vội kéo tay ra rồi nhưng
Hy Vân níu lại, nói nhỏ:
_Ra vẻ thân mật một chút cho ba anh vui không được ak?
_Không bao giờ có chuyện này đâu!
_Không vì ba anh thì vì con bé Thùy Anh zậy!
_Cái gì?....- Thường Khánh tỏ vẻ tức giận nhìn Hy vân nhưng cô nàng đã kéo anh ra trước
mặt "song thân", Hy Vân tươi cười, tay vẫn khư khư wấn wanh tay Thường Khánh:
_Cháu chào hai bác, hai bác đi đường có mệt không ak?
Bà Yến vui vẻ:
_Cảm ơn cháu, hai bác không mệt lắm đâu...
Bà liếc nhìn chồng mình, ánh mắt ông ý tỏ vẻ hài lòng khi thấy con trai mình thân thiết
với "dâu con tương lai".
_Uhm...Ba con dạo này vẫn khỏe chứ?
_Zạ...Cảm ơn bác đã wan tâm...Ba con hiện đang ở Đài Loan...ông vẫn khỏe ạ...
_Uh...cho ta gửi lời thăm ba con.
_Dạ....
Bà Yến nhìn đồng hồ rồi nói với mọi người:
_7h rưỡi rồi, thôi ta ăn đi...chắc hai đứa nó cũng đói rồi- Bà hiền từ nhìn Thường Khánh và
đứa con gái mà hai ông bà đã chọn làm con dâu nay mai. Ba Thường Khánh chọn Hy Vân
làm con dâu không chỉ vì ông và ba Hy Vân là bạn thân mà còn vì lúc công ty của ông
tưởng chừng phải phá sản (lúc chưa sinh Hy Vân và Thường Khánh) thì chính ông Luân- ba
Hy Vân đã dùng tài chính để vực công ty của ông bạn thân zậy, nhờ ông Luân mà 3
Thường Khánh và gia đình anh chàng mới có ngày hôm nay...Thế nên theo ông, cho 2 đứa
trẻ kết hôn với nhau không chỉ vì tình mà còn vì ân nghĩa nữa..... Bà Yến thì sao cũng
được, chỉ cần chồng mình gật thì pà sẽ gật theo....
Gắp miếng thức ăn vào chén, ba Thường Khánh cất tiếng:
_Đợi hai đứa tốt nghiệp cấp III thì ba sẽ cho hai đứa đính hôn!
Thường Khánh mém sặc nhưng không phản ứng lại. Hy Vân vui vẻ ra mặt, vội hỏi lại:
_Thật hả bác?
_Uh
_Con cảm ơn bác!
Bất ngờ, Thường Khánh đứng bật dậy, vẻ mặt không vui, nói:
_Con ăn xong rồi, con lên nhà trước.
Không đợi ai lên tiếng, Thường Khánh kéo ghế way đi. Ba anh thoáng cau mày nhìn theo
con trai, vẻ không hài lòng. Bữa tối tiếp tục.
Đang lang thang làm mấy trò bói toán vớ vẩn trên mạng thì nick yahoo của Thường Khánh
sáng lên, nó vội click chuột vào.
_Thoy^ thi` thoy^, không wan tam^ toi' anh nua~, tui di ngu? day^
_Eeeeee, khoan
_J`?
3 phút chờ đợi, nó bắt đầu mất kiên nhẫn:
_Noi' gi` noi' dai. di!!!!!!!!!!!!!!!
1'30 giây sau:
_Thoy^, di ngu? di, ngu? ngon nha
_Axxxxxxx....choc. tuc' tui do ha?, thoy^ out day^.
Nói là làm, nó tắt computer rồi phóng cái vèo lên nệm, nhanh chóng chìm vào giấc ngủ mà
không biết rằng tại một căn phòng rộng hơn phòng nó ở một cái biệt thự to hơn biệt thự
nhà nó , có một người đang nghĩ, đang nhớ về nó......
---------- Bài viết đã được nhập tự động bởi hệ thống ----------
Sáng hôm sau, lớp 11T4
_Thùy Anh!!
Nó vừa bước vào lớp thì đã nghe tiếng Mạnh Khoa réo. Anh chàng chạy lại chỗ nó, ánh mắt
rạng ngời niềm vui, từ đầu năm đến giờ, trừ cái ngày Mạnh Khoa tỏ tình với nó ra thì nó
chưa bao giờ thấy anh chàng vui như zậy.
_Khiếp!!!!!!!!!!Làm gì mà hôm nay "phởn" thế?- Nó cất giọng châm chọc.
Mạnh Khoa phớt lờ câu nói của nó, cười :
_Cô bjk hôm nay là ngày gì hok?
Nó ngơ ngác, cố lục tung trí nhớ lên xem hôm nay là ngày gì rồi lại lắc đầu ngây ngô:
_Hok....ngày gì?
_Sinh nhật tui đấy!!!!!
_À.........- Nó gật gật- Ra thế....mà anh nói với tui làm gì?????
Nụ cười tắt lịm trên môi, Mạnh Khoa cốc đầu nó:
_Ngốc ơi là ngốc...Cô không hiểu tui muốn nói gì ak?
Nó wát lên, một phần vì tức anh chàng cứ nói vòng vo, một phần thì tức vì bị cốc đầu:
_Anh hay nhỉ? Anh không nói thì sao tui biết được. Đúng là.......
_Hạ hỏa, nóng wá nổi mụn đấy hahahahahaha...........
Nó đấm lên lưng Mạnh Khoa, thét lên:
_Kệ tui!!!!!!!
Mạnh Khoa thôi cười, nói:
_vào vấn đề chính! Chiều nay cô đi SN tui nhá
_Chiều nay?
_Uh
_Nhưng chiều nay tôi phải ra Violet Res phụ việc.....-Nó nhăn nhó
Im lặng. Mạnh Khoa châu mày lại như đang suy nghĩ rồi nói như reo:
_Aaaaaaaaaaaaaa biết rồi. Chiều nay tui ra Violet Res làm sinh nhật lun. Nhà hàng đó là
của mẹ Kiều Lam phải hok?
-Hả?- Nó trợn ngược- Zậy ra tui zà nhỏ Lam phải làm hầu bàn cho anh ak?
Mạnh Khoa phá lên cười:
_Ngốc vẫn hoàn ngốc...Tui ra đó làm Sn thì cô và Kiều Lam được ăn tiệc, lại hok phải phụ
việc, chẳng lẽ mẹ bạn ấy không cho hai người nghỉ một bữa để ăn Sinh Nhật sao?
Nó gật gù....
_Ờ ha....Nhưng mà.....
_Lại nhưng....Chiều nay 5h là phải có mặt, lôi thôi!!!!!!!!
Nói rồi Mạnh Khoa bỏ đi một nườc, vừa lúc đó nhỏ Lam bước vào. Nó chạy lại túm tay con
pạn:
_Chiều nay nhà hàng mẹ bồ có khách đặc biệt á nha!
_Ai?- Nhỏ Lam tò mò
_Mạnh Khoa
_Mạnh Khoa? Bạn ý đến nhà hàng mẹ mình làm gì?
_Để ăn, thế mà cũng hỏi- Nó buông tay con bạn ra
_Ai chẳng biết là ăn nhưng mà là dịp gì cơ?
_Sinh nhật hắn, được chưa chị hai?
_À- Đến lượt nhỏ Lam gật gù rồi cô nàng bất ngờ chộp lấy tay nó, reo- A...Zậy là chiều nay
hok phải làm phụ mami rồi!!!!!!!!!!
Nó về đến nhà, lên phòng, wăng cái túi xách lên giường rồi phi người lên theo. Nó ôm lấy
con gấu to màu kem, nghĩ thầm "Chả biết nên tặng hắn cái gì bây giờ....Bất ngờ wé, chẳng có thời gian chuẩn bị gì cả....."
Bạn đang đọc tác phẩm A Love Story Of Teen từ website java360.wap.sh. Chúc bạn online vui vẻ..