là cách. Giờ nàng sẽ đối diện với
cuộc sống thật của mình. Không thể ảo tưởng mãi được. Nàng sẽ về. Hết hạn công tác, nàng sẽ về. Hắn thấy nàng có cái gì đó trầm mặc hơn, chín chắn hơn.
- Tôi thấy, giờ chẳng nên theo đuổi những hình mẫu lý tưởng mà mình tự vẽ ra nữa. Giờ tôi chỉ cần 1 người đàn ông tốt. Chỉ cần như vậy thôi.
- Thế không cần đẹp trai nữa à?
- Không.
- Không cần galant nữa à?
- Không.
- Không cần …
- Không không không. Không cần gì hết. Không cần yêu cũng sẽ cưới.
- Thật hả? Lại hâm rồi.
- Thật. Ông xem ở cơ quan có ai thật thà tốt tính, thì mai mối cho tôi.
- Cơ quan tôi, thật thà tốt tính nhất, có mỗi tôi thôi.
Giời ạ, hắn nói xong, mà không tin nổi mình đã nói được cái câu hay ho như thế.
Nàng phì cười: – Được. Vậy thì tôi lấy ông nhé.
- Bà đang tỏ tình tôi đấy à?
- Xì. Tôi là ai mà phải đi tỏ tình ông chứ. Ông đi mà tỏ tình tôi í.
- Bà nhớ nhé. Bà cứ về đây, tôi tỏ tình mà bà từ chối, bà chết với tôi.
…
Hắn cả nàng ba hoa hết cả buổi tối, và lần đầu tiên trong đời, hắn hiểu thế nào là cảm giác thao thức. Hắn vui. Hắn tủm tỉm cười một mình như bị ma làm. Hắn vẽ ra hàng ngàn viễn cảnh tươi đẹp về
tình yêu của nàng và hắn. Hắn loay hoay nghĩ cách mang đến cho nàng 1 lời tỏ tình ngọt ngào nhất… Cái trò nửa đùa nửa thật hóa lại hay. Tự dưng hắn thấy thật dễ dàng để nói ra những điều sâu kín trong lòng.
Những ngày sau đó, hắn cứ thấp thỏm chờ đợi cơ hội để quàng qua cái chuyện nửa đùa nửa thật ấy. Nhưng nàng, hình như, chỉ coi đó là một câu chuyện đùa vu vơ…
Kệ thôi. Dù thế nào đi chăng nữa, hắn cũng sẽ thổ lộ với nàng.
Tháng thứ tư, một buổi tối, nàng nhắn tin cho hắn.
- Anh Linh vừa vào chat với tôi.
Hắn vội vã gọi điện lại cho nàng. Cái gã mối tình đầu của nàng, cuối cùng lại cũng xuất hiện. Hơn 2 năm sau ngày chia tay nàng.
- Thế lão í nói gì?
- Chẳng gì cả. Chỉ hỏi thăm tôi thôi. Hỏi tôi thế nào. Công việc thế nào.
cuộc sống thế nào.
- Thế bà bảo sao?
- Tôi bảo ổn. Hơi buồn vì đang ở 1 mình trong Sài gòn.
- Lão có hỏi gì nữa không?
- Có. Hỏi tôi đã yêu ai chưa.
- Bà bảo lão thế nào?
- Thì có sao nói vậy. Bảo đã yêu người khác rồi. Và cũng đã chia tay rồi.
…
…
- Anh ấy bảo nhắn tin cho tôi mấy lần liền, mà chẳng thấy trả lời. Anh ấy nghĩ tôi vẫn không muốn nói chuyện lại với anh ấy.
- Ừ.
- Anh ấy không biết là tôi đổi số điện thoại ông ạ.
- Ừ.
…
- Thế giờ lão í biết bà đổi số rồi chứ?
- Biết rồi. Tôi cho anh í số mới của tôi rồi.
…
…
- Bà cảm thấy thế nào?
- Tôi không biết nữa. Tự dưng buồn quá ông ạ.
…
- Hôm nay anh Linh gọi cho tôi ông ạ.
- Ừ. Lại hỏi thăm có khỏe không à?
- Nói chuyện linh tinh thôi. Còn bật nhạc cho tôi nghe nữa.
- Nhạc gì?
- Của AXN. Bài gì mà “Trọn đời anh lầm lỡ mãi mãi một lần Một lần anh đã mất em trong trái tim.”
- Không để mất em dù chỉ một lần nữa.
- Ừ.
…
- Liệu anh ấy có ý gì không nhỉ. Hay tôi đang tưởng tượng quá nhiều?
- Chả biết.
…
Tháng thứ 5, nàng hồ hởi nhắn tin cho hắn.
- Anh Linh đang ở trong này. Bọn tôi đang lượn phố. Vui lắm ông ạ.
- Anh Linh vào đây chơi thôi. Không có việc gì cả. Vào chơi hẳn 1 tuần nhé.
- Hihi. Tôi sẽ lấy chồng ông ạ. Sẽ cưới chồng. Hihi.
Những tin nhắn của nàng khiến hắn cảm thấy hụt hẫng khôn tả. Một sự thay đổi đến chóng mặt mà hắn cũng không thể hiểu nổi là lẽ tự nhiên hay sự đùa cợt của số phận.
Người ta bảo tình cũ không rủ cũng tới, kể cũng đúng. Mất 2 năm trời để yêu nhau. Thêm 2 năm xa cách để nhận ra sự quan trọng của nhau. Và chưa đầy 1 tháng trời để có cái tuyên bố sẽ lấy nhau.
Nàng về Hà Nội vào những ngày thu rất thu. Hoa sữa nồng nàn. Gió rất lộng và nắng rất trong.
Hắn đưa nàng đi loanh quanh cái đường ven hồ phía làng Võng Thị, im lặng nghe nàng kể chuyện Sài gòn, chuyện gặp gỡ lại mối tình đầu hoa mộng, chuyện về nhà ra mắt bố mẹ chồng tương lai …
Hắn gật gù nghe nàng cười cười nói nói, mà trong lòng không tránh khỏi những hờn ghen. Dẫu sao thì cảm giác của hắn vẫn luôn luôn đúng. Nàng là một cái gì đó xa xa lắm, mà mãi mãi chẳng bao giờ hắn với tới. Và 9 năm qua, với nàng, hắn chỉ là 1 gã bạn thân, không hơn không kém.
…
Ngày cưới nàng, hắn qua đón nó đi cùng cho đỡ lẻ bạn.
Đám cưới ồn ào và náo nhiệt lắm.
Cô dâu xinh đẹp và lộng lẫy, khiến nó cũng cảm thấy có gì đó choáng ngợp.
Tiệc tan, hắn lôi nó ra Hồ Tây uống cafe.
Chả hiểu sao, có bao nhiêu chuyện, hắn tuồn tuột kể hết cho nó nghe.Từ chuyện hắn thích nàng ra sao, cho đến chuyện những dự định bày tỏ của hắn thế nào. Nó ngạc nhiên lắm. Chưa bao giờ nó thấy có ai đó thích 1 người nhiều đến thế, và lại có thể im lặng lâu đến thế.
Nhìn khuôn mặt thật thà và hơi có gì đó trẻ con của hắn, nó thấy phân vân trong lòng ghê lắm. Chẳng biết nó có nên nói cho hắn những gì nó biết không nữa.
Cách đây 2 năm, khi nàng chia tay mối tình đầu, có lần nó đã hỏi nàng:
- Hình như Dũng thích mi thì phải.
- Hâm à. Dũng coi ta như bạn thân thôi. Yêu thì đã yêu từ lâu rồi.
- Ta thấy hắn quan tâm mi lắm mà?
- Thì từ hồi mới chơi đã vậy rồi. Dũng vốn tốt tính, hay quan tâm mọi người, với ai cũng thế thôi. Kể ra ai yêu Dũng thì may mắn thật đấy. Nhưng mà ta chẳng có cái phúc ấy đâu. Loằng ngoằng mất bạn như chơi. Thôi cứ thế này cho lành.
- Nhưng mà ta vẫn thấy nghi nghi.
- Nghi nghi cái gì. Ta chơi với Dũng bao nhiêu năm, ta lại không hiểu hắn đấy. Mà tụi con trai, nó mà thích, nó ngỏ lời ngay, chẳng im lặng như thế đâu.
- Ừ. Cũng đúng.
- Bọn con trai nếu nó cứ dè dặt thì chỉ có 2 khả năng, một là thấy không hợp, không thích, hai là có đối tượng khác rồi, thế thôi. Mấy lần ta cũng thử mai mối cho hắn, thấy hắn nhiệt tình đi lắm, nhưng chẳng lần nào thành cả. Có vẻ cũng kén. Nói chung, nếu thích ta, thì chẳng bao giờ hắn nhận lời đi gặp mặt người ta như thế. Ta đoán, chắc hắn thích con bé nào đó đã có người yêu rồi cũng nên.
- Cũng có thể. Bảo sao, đi hát với nó, suốt ngày ” Tình đơn phương” với ” Trái tim bên lề”, não hết cả nề.
- Ừ. Nhiều lúc ta cũng định hỏi, nhưng lại ngại hắn con trai, nên lại thôi.
…
Câu chuyện giữa nó và nàng từ lâu rất lâu rồi, bỗng nhiên dội về trong tâm trí nó. Nó tự hỏi lòng, nếu hắn thu hết can đảm, ngỏ lời với nàng khi ấy, liệu mọi chuyện sẽ đi về đâu? Hắn và nàng, có lẽ là có duyên mà không có phận. Người ta nói đúng, ” Định mệnh đưa chúng ta đến với nhau, nhưng chính chúng ta biến định mệnh thành hiện thực.
Java360.Wap.Sh
Bạn đang đọc tác phẩm Tại sao anh không nói yêu em từ website java360.wap.sh. Chúc bạn online vui vẻ..