Old school Swatch Watches
» »

Bản án của tình thân

lại rồi, con đang rất yếu đó, chúngta sẽ chăm sóc con tốt để con sớm phẫu thuật, chấm dứt căn bệnh này.

- Con không muốn phẫu thuật đâu!

- Khả Hân! Con không nghĩ cho mẹ thì phải nghĩ cho sự hi sinh của em con chứ, con không phẫu thuật cũng chẳng khác nào phí đi sự hi sinh của em con.

Tôi chỉ muốn chết đi để chấm dứt chuyện này, mất Khả An rồi, cuộc đời tôi sẽ không biết như thế nào, Khả An có tha thứ cho tôi không?

Tại Mỹ…………..

- Con ăn đi Khả An, đã mấy ngày rồi đó con gái!

- Dì trả lại mẹ cho tôi đi, con xin dì đó.

- Mẹ thật sự không hiểu con đó. Con nghe cho rõ đây, họ đã bán con cho mẹ với giá 100 triệu để đổi lấy sự giàu có đó.

- Dì nói dối, con không tin dì đâu, dì là người xấu!

Dì Ngọc đã gieo vào đầu Khả An những điều xấu xa về gia đình của nó, Khả An chỉ là một đứa trẻ, liệu nó có nghĩ gia đình mình xấu thật hay không?

- Sao bà lại nói như thế!

- Tôi nói sai sao? Để con thương và xem tôi là mẹ nó, tôi bắt buộc phải làm như thế!

-Con bé vô tội mà, vợ chồng ta bao đời tích đức, chỉ mong có con cái nối dõi, giờ em làm vậy nhỡ con bé hận gia đình nó thật thì sao? Chưa kể chúng ta sẽ chẳng bao giờ có hạnh phúc.

- Đủ rồi! Tôi không muốn nghe, giờ tôi chỉ muốn như thế. Nếu không thích, anh có thể ra đi. Để tôi với con ở lại.

Đúng là không thể tránh dì Ngọc được, dù sau cũng là bạn gần 10 năm với bà Vy, nhưng vì cuộc sống và sự bất lực của một ngườiphụ nữ thì quá sức chịu đựng, dù có biết bao nhiêu tiền bạc, dì vẫn không hề vui và Khả An thì vẫn chưa chấp nhận mình.

15 NĂM SAU

* Ở Việt Nam

- Hân nè, cậu tính làm gì với cuộc sống hiện tại?

- Hậu à! Tính sao bây giờ, giờ mình đã tốt trường ngiệp đại học danh tiếng rồi, công sức mình bỏ cuối cùng cũng được đền đáp, mình sẽ đi làm, kiếm thật nhiều tiền để đi Mỹ

- Đi Mỹ làm gì?

- Để tìm em mình.

- Cậu đùa à, 15 năm rồi, em cậu sao nhớ được cậu.

- mình tin rằng Khả An sẽ mãi nhớ mình mà.

Trong tôi đang chứa đầy hi vọng tìm được Khả An, dù em ấy có ở bất kì đâu thì tình thương mà tôi dành cho em ấy không hề thay đổi, tôi sống tới bây giờ là nhờ em ấy mà.

- Ba ơi, mẹ ơi con về rồi

-Trời ơi, con gái lớn rồi mà cứ về nhà là la hét lên thế sao con, kiểu này không sợ ế à.

- Mẹ lo gì không biết, con có cả đống người theo đuổi, chỉ là con không muốn thôi, con muốn mình thật khỏe mạnh, làm việc cho thật tốt để kiếm tiền nuôi mẹ và tiềm Khả An.

Khi nhắc đến Khả An, mẹ tôi đã khóc, 15 năm trôi qua, không ngày nào mà mẹ tôi không khóc cả, nỗi đau mất con kèm theo sự day dứt trong lòng mẹ.

Hôm nay là ngày đầu tiên tôi đi casting xin việc, công ty mà tôi casting là công ty An Ngọc- công ty hợp tác giữa Mĩ và Việt Nam.

- Chào cô! Cô đến xin việc à!

- Vâng

- Tại sao cô lại muốn xin vào một công ty lớn như chúng tôi và cô thì không hề có kinh nghiệm

- Tôi biết, tôi hơi lì lợm, không biết tự lượng sức mình, nhưng tôi muốn thử sức mình, tôi tin mình sẽ thành công và tôi muốn tìm em mình, tôi mong mình sẽ có cơ hội đi Mĩ để tìm em.

- Chúng tội sẽ gọi lại cho chị sau.



- Hân à! Mình lo cho cậu quá!

- Lo gì! Cậu không tin vào khả năng mình sao, mình sẽ làm được, cậu xin việc được chưa mà ở đó tồ lô thế!

- Tất nhiên rồi! Công ti An Ngọc, chi nhánh 2

- Hả! An Ngọc! Cộng ty mình đang xin nè,nhưng mình làm ở công ty chính.

Bạn có tin vào sự tình cờ không? Tôi và cô bạn thân đã tình cờ làm chung công ty- tuy là khác chi nhánh. Tôi vẫn hi vọng phải chi tôi tình cờ gặp được Khả An. Tôi sẽ không để cho em mình rời xa mình nữa.

0oo

- Mẹ ơi, con được nhận rồi!

- Mẹ chúc mừng con

Thế là từ mai tôi sẽ được đi làm, tôi vừa hồi hợp, lại lo sợ cho mình, tôi sợ tôi làm không tốt thì chết, bao nhiêu suy nghĩ cứ bao vay tôi, thế là……bíp…bíp….tiếng chuông báo thức reo lên đúng 6h30.

“ Trời ơi! Mình đúng là hậu đậu, cài 5h30 mà bấm nhầm 6h30, thôi chết, trễ làm là cái chắc, tôi vội vàngđánh răng, rửa mặt, rồi chạy 1 cái vèo đến trước công ty.”

Vừa mới tới công ty……………….

- Xin lỗi, xin lỗi,tôi đến trễ

- Cô biết mình đã đến trễ bao nhiêu phút không?3 phút rồi đó

“ Anh ta hình như rất quý trọng thời gian, 3 phút sao? Tôi đúng là ngốc mà”

- Tôi…… Tôi……xin

- Dừng, tôi không có lỗi để cô xin, qua phòng tôi, cô sẽ là thư kí cho tôi.

- Gì vậy! Tôi casting vào phòng thiết kế chứ không phải làm thư kí cho anh.

- Làm không?

- Tôi…..tôi…..làm

Mặc dù bị chèn ép đến ngạc thở, hằng ngày tôi phải sắp đủ mọi lịch cho anh ta, cái tính đúng là khác người, lịch của anh ta chỉ cho tôi xếp công việc và công việc, đúng là thư kí thì vất vả hơn so với nhà thiết kế nhưng tôi cũng phải cố gắng, cơ hội dành cho tôi không có lần thứ 2.

0oo

Ở Mĩ…..

- Con định trở về Việt Nam sao?

- Sao mẹ lại hỏi thế! Chuyện này là tất nhiên rồi!

- Mẹ sợ con……………… bỏ mẹ trở về với mẹ cũ của con.

“tôi phải trở về chứ- trở về xem gia đình của tôi như thế nào? Họ có hạnh phúc như tôi đã nghĩ không? Sao khi bán tôi, họ ăn có ngon, ngủ có yên không? Ông trời không bắt các người trả giá thì Khả An tôi sẽ thay trời hành đạo, những gì các người cướp mất của con này, tôi bắt các người phải trả lại gấp đôi, gấp đôi kìa….”

( Đó là những suy nghĩ trong Khả An bây giờ, dường như cô bé không còn là Khả An hồn nhiên, vô tư của ngày xưa mà giờ đã trở thành quỷ dữ, trong trái tim cô chỉ có hận thù, đã làm mờ đi những ngày tháng hạnh phúc mà gia đình và cô đã có.)

0oo

Ở Việt Nam…………

- Sếp! Hôm nay sếp muốn bỏ hết lịch sao ạ!

- Phải! Em gái tôi từ Mĩ trở về, tôi phải ra đón nó.

- Sếp cũng có em sao? Tôi cũng từng có nhưng giờ thì tôi đã thật sự……………

Bàn tay ấy, bàn tay mà tôi tưởng chừng như lạnh giá ấy đã vỗ vai tôi.

- Đừng có lo, rồi một ngày cô sẽ tìm được người cô cần tìm tôi mà!

Ở sân bay…………

- Con bé này đi đâu rồi không biết, không lẽ………

- Không lẽ gì hả sếp?

( có một sự liếc nhẹ)

- Tôi xin lỗi

- Thôi! Cô về trước đi, tôi có việc rồi, cẩn thận!

- Vâng!

0oo

- Khả An!

- Anh Thành à! Anh đi theo em tới đây làm gì!

- Em mới vừa đáp xuống sân bay là chạy ngay về nhà cha mẹ ruột của mình, em rất thương họ, sao lại có thể nhẫn tâm trả thù được, anh biết em rất hận gia đình mình, nhưng có lí do họ mới bỏ rơi em chứ!

- Đủ rồi anh à! Em biết mình cần làm gì để có thể trả thù họ rồi.

0oo

- Đây là chủ tịch mới của công ty An Ngọc, cô Khả An.

Rất nhiều tràn pháo tay reo hò lên, trong đó có cả tôi nữa, tôi không biết linh cảm của mình có đúng không, nhưng ở cô chủ tịch này, tôi có cái cảm giác thân quen lắm, thật sự rất thân. Khả An, tôi không biết đó là sự trùng hợp hay là……..

- Dạ! Thưa chủ tịch! Tôi là Khả Hân, thư kí của giám đốc Liên Thành.

- Khả Hân! “ Sao cô ta lại có cái tên giống……….. Không…
<<1234>>
Bản án của tình thânFacebookGoogleTwitterYahooTOP

Tags:http://java360.wap.sh/content.html?id=e.ban-an-cua-tinh-than.html, Bản á, e.ban-an-cua-tinh-than.html, của tình thân, n, Bản án của tình thân

Bình Luận Bản án của tình thân
Tên bạn :

Nội dung:





1/313/17445