ch để đổ lỗi cho tôi!
-Phải! Mẹ không có tư cách, nhưng con cũng không có tư cách làm tổn thương chị của con, con biết không, lúc con đi, chị con rất hận mẹ, chị con luôn cố gắng học tập thật tốt để được sang Mĩ thăm con, tìm con, nhưng chỉ có con là ích kỉ.
Tôi hy vọng Khả An sau khi nghe mẹ tôi nói, nó sẽ ngừng lại những tội lỗi nó tạo ra.
BỆNH VIỆN
- Liên Thành! Con về đi, Khả An không muốn gặp ai kể cả bác.
- Con biết! Chắc cô ấy chỉ muốn gặp Khả An.
- Anh hai đưa em vào đây làm gì?
- Gặp chị hai em.
- Không!
Tại cửa phòng bệnh
- Chị ta bị làm sao vậy? Sao cứ im im vậy!
- Em hỏi anh sao!
- Đó cũng là cái giá trị ta phải trả thôi, không có gì hết, em cũng từng rất đau như vậy, còn hơn chị ta, sao lúc đó không ai thương hại em, em còn muốn làm nhiều hơn nữa kìa!
- Em…..
0oo
Rồi vào 1 ngày nọ, Khả An cũng đến, tôi cứ ngỡ nó sẽ chấp nhận và hối hận về những tội lỗi của nó, thế nhưng không, nó đang đưa tôi đi đâu đó.
- Em đưa chị đi đâu thế!
- Chúng ta sẽ cùng chết, chị chết, tôi cũng sẽ chết, coi như không ai nợ ai.
0oo
- Liên Thành, Khả Hân mất tích rồi con à!
- Cháu đang báo cảnh sát và Khả An là nghi phạm.
0oo
Tại sân thượng của bệnh viện. Nơi mà Khả An đưa Khả Hân tới.
- Dừng tay lại! Cảnh sát đây!
- Tránh xa ra hết, nếu không tôi bắn vỡ đầu chị ta.
- Mẹ xin con…..xin con…
- Dừng tay đi em.
Với sự cố chấp của Khả An, cảnh sát đã nổ súng. Như trực giác của một người chị, tôi chỉ biết đứng dậy và đỡ cho em mình, chỉ cần bảo vệ được em ấy, cái chết với tôi không còn đáng sợ nữa, đôi chân của tôi đã đứng vững và viên đạn đã xuyên qua tôi. Tôi ngã xuống, nhưng cảm giác lúc này không còn đau đớn mà là tràn đầy một niềm hạnh phúc. Vì cuối cùng, dù 1 lần trong đời, tôi đã bảo vệ được Khả An.
- Con………
- Khả Hân!
- Khả……..An……chị…..thương em rất……nhiều, em phải……nhớ….
- Khả Hân..
- Không…..không phải tôi hại chết chị ta, không………
- Khả An! Mẹ Ngọc đây, mẹ đây!
BỆNH VIỆN
- Chúng tôi đã cố gắng hết sức….. Tim của cô Khả Hân sắp ngừng đập, mời gia đình vào gặp lần cuối.
- Con muốn……… gặp Khả An.
- Cô tỉnh lại đi, cô mà chết thì cảnh sát sẽ bắt tôi!
- Chị sẽ không để ai bắt mất em của chị lần thứ 2 đâu, em đã bán cho chị tính mạng này, nếu không nhờ em, chị đã không sống được tới ngày hôm nay rồi…..giờ chị trả lại cho em, em phải thương mẹ, vì mẹ là người đã sinh ra em, mẹ đã đổi em để lấy
cuộc sống cho chị, giờ chị đổi tính mạng này để lấy sự hồn nhiên ngày xưa cho em.
- Tại sao không ai nói với tôi hết, tại sao mẹ Ngọc lại nói với con khác vậy, mẹ đã nói họ bán con để có
cuộc sống giàu sang chứ.
- Mẹ…….xin lỗi……mẹ quá ích kỉ.
GiờthìKhảHânđãtrúthếthơithởcuốicùngcủamình,côấyđãrađimãimãi,đểlạisựtiếcthươngchorấtnhiềungười,thếnhưng,
- Không…….không….trả lại chị cho tôi……chị 2…..chị 2!
- Mẹ xin lỗi con, mẹ đã nói dối về gia đình của con, mẹ đã gieo vào đầu con biết bao điều sai trái, mẹ luôn muốn làm điều tốt nhất cho con……. Nhưng mẹ đã làm sai cách rồi
- Mẹ!_ Khả An ôm chầm lấy mẹ nuôi của mình, dường như Khả An đã có thể chấp nhận
cuộc sống mà sắp tới cô bé sẽ phải đối mặt.
3 NĂM SAU
Giờ đây, Khả An đã khỏe mạnh, căn bệnh tâm thần cũng đã khỏi hoàn toàn, cô cũng đang hòa nhập với
cuộc sống bình thường.
- Mẹ Vy!
- Con gái!
Khả An đã nhận lại mẹ ruột của mình,
tình yêu mà cô dành cho mẹ giờ đây là lốn nhất, lớn hơn bất kì thứ gì trên đời.
Và cô cũng đã đăng kí học tiếp đại học, trước cuộc đời vô vàng thử thách nhưng tôi không hề sợ vì tôi biết luôn có 1 người dõi theo tôi, từng bước chân tôi, từng việc tôi làm.
0oo
- Anh Hai!
- Khả An!
Còn anh nuôi của cô thì ngày ngày anh ấy đều ra bờ sông ngồi, đã 3 năm rồi mà anh ấy vẫn không quên được hình bóng chị Khả Hân.
“ Chị hai,em không phải chịu bất kì hình phạt nào của luật pháp, nhưng chị có biết, bản án cao nhất mà ông trời dành cho em là gì không? Chính là nỗi đau mất chị vĩnh viễn, nó còn đau đớn hơn việc em phải ở tù suốt đời, nó cứ dằn vặt lương tâm em…..chị hai….. Em muốn thốt lên rằng, em thực sự rất thương chị hai.”
0oo
- Chị hai! Hôm nay em đến thăm mộ chị nè! Ai cũng khỏe hết, có mẹ là hay bệnh thôi, em sợ lắm, em sợ chị lại cướp mất mẹ của em, chị phải che chở cho mẹ để mẹ sống mãi với em đó, anh Liên Thành thì giờ đang chuẩn bị đi du học rồi, có thể sẽ định cư ở bên Úc luôn, mẹ Ngọc htì đem hết tài sản của mình để làm từ thiện rồi, em thì….. Tốt……. Ngoài việc em đang mang cái bản án cao hơn tử hình thì mọi thứ đều ổn chị à! Thôi ! Em đi đây!
( rồi 1 cơn mưa bất chợt đổ ập xuống, nó như nước mắt của chị, chị đang rất hạnh phúc khi thấy em trở thành 1 con người tốt hơn phải không chị!)
———- Đó là cái kết, không buồn cũng không vui, tất cả nhân vật đều phải trả giá cho tội lỗi của mình, đó không phải là ai khác, đó là người chúng ta yêu nhất, cả trong
cuộc sống, khi chúng ta mắc lỗi với người khác thì phải chịu sự trừng phạt của pháp luật, nhưng khi chúng ta gây ra tội lỗi với người thân thì khác, chúng ta sẽ luôn được tha thứ …..nhưng….. Lương tâm…..sẽ bắt họ trả giá và có bản án thích hợp, đó là bản án của tình thân————————-
=== The end ===
Java360.Wap.Sh
Bạn đang đọc tác phẩm Bản án của tình thân từ website java360.wap.sh. Chúc bạn online vui vẻ..